Nửa giờ sau, Sullivan vừa hoàn tất bài nói của mình thì khán giả lập tức đứng dậy ra về.Tôi cười méo xẹo, còn chàng phi công thì vẫn chủ trương im lặng là vàng.Bạn có thể luôn nghĩ ra chúng với nhiều điều thú vị hơn nữa.Người đầu tiên tôi muốn nói đến là ca sĩ Frank Sinatra.Không ngờ Moppo lại quay về trường.Giọng nói của tôi khó nghe thì tôi cười bằng ánh mắt, cười bằng cử chỉ.Tôi bắt máy lên: Xin chào.Tôi dám đánh cược bạn sẽ nói rằng: Cái gã khù khờ này mà là Larry King ư?!.Tôi nghĩ một trong những lý do giúp tôi thành công khi nói chuyện trên sóng phát thanh, hay qua màn ảnh truyền hình là việc khán thính giả cảm nhận được nỗi say mê nghề nghiệp của tôi.Tại sao thế? Có ai đó vừa bước chân vô ngành cảnh sát, ồ, dĩ nhiên là tôi sẽ hỏi tại sao ngay…