Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều.Tôi đã từng thấy điều này ở những người có nghề nghiệp rất khác biệt nhau.Khán giả của tôi nhận xét rằng thường thì những vị nào ghét giới báo chí truyền hình lại là những khách mời thú vị.Bạn hoàn toàn có thể điều khiển cuộc trò chuyện nếu có một kiến thức sâu sắc về đề tài đó.Trái ngược lại, một trong những bài nói ngắn nhất và khiến mọi người nhớ nhất là của tổng thống John F.Một con người nghiêm túc chưa từng say rượu trong suốt 25 năm qua.Rồi từ tốn rút lui cũng không khiếm nhã.Tôi luôn chú ý đến cách làm sao để tất cả các bạn hữu đều tham gia vào bàn tròn.Sao tôi lại hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy? Có lẽ vì đó là thói quen nghề nghiệp, lúc bắt đầu câu chuyện, tôi hay hỏi khách mời của mình những câu như thế.Giả sử là khán giả của họ, bạn sẽ nghĩ gì?
