Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói.- Josh không đợi James phải nói ra điều đó.Nhưng không sao cả, James đã quá chán nản trước tình trạng mỏi mệt triền miên của mình và anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì, miễn là có thể tạo ra những kết quả khá hơn - những kết quả mà anh đã nhìn thấy từ cuộc sống của Jones.- Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả.Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút.Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần.- Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi.Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế.Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
