Ta thấy đã đủ ớn rồi.Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông.Tôi hiểu chúng và tôi tường tận chúng.Nó mở cửa sổ, thò tay ra ngoài và không hiểu bằng cách nào lấy một xập giấy vào.Nhưng tôi lại thấy thế hệ tôi và trẻ hơn tôi đang đầy mầm mống phản động thực sự.Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét.Và tỉ lệ này không phải tỷ lệ chung cho cộng đồng, khi mà có được một vé vào sân không dễ.Có vẻ âm thanh rủ rê túm tụm nhau để chọc tức bạn.Ai bảo các cậu đi trốn hoặc chợt ùa ra nhiều quá.Còn bao nhiêu cái để khám phá.
