Yêu là tự hiến, và nên xứng đáng để thụ nhận.Cátính ấy có thể sánh như một rừng già, âm u phức tạp, khó thấu hiểu.Song ta phải quan niệm chính đáng về các từ ngữ, các chủ trương trên.Họ đem tình yếu ấy hiến cho Thượng đế và nhân loại: thế là họ đi tu, tu vì tận hiến, vì muốn hy sinh, giúp ích chớ không vì trốn đời ích kỷ.Hầu hết Người giao các thánh tâm đồ, sau giao cho giáo phẩm.Ta không kính trọng kẻ dưới thì làm sao họ kính trọng ta.Bây giờ họ thích cô độc.Nhiều em gái bị họ chê là liễu bồ, hiểu đúng nghĩa của tiếng.Ta có thể nói đ àn ông phản bội hay hối hận và nếu được giúp đỡ khôn ngoan sẽ phục thiện.Nhưng xét về góc cạnh xã hội loài người, về người họ cộng tác với phái yếu để làm dụng cụ thánh cho Tạo hóa trong sự truyền bá nhân loại.
