Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác.Nhưng bạn cứ đến với chúng vì chỉ có chúng mới làm bạn tạm quên những cơn đau rỉ rả suốt cả ngày.Nó, tiềm thức, suy nghĩ và vận động cùng với sự suy nghĩ và vận động mà bạn nhận thức được bạn đang.Lần sau thì có lẽ họ không tha vì nói đúng quá, chả chừa ai ra.Đứng trên góc độ lí luận thì bạn thừa sức phẩy tay cho cái mạng nhện ấy rách toang.Mà đã bị bác đọc vài dòng thì có lẽ không còn cơ hội làm nốt công việc còn lại.Nhưng mà cái câu ấy, nó kéo nước mắt ra rớm trên mi.Mọi khi thế thì thật đê tiện nhưng bạn đang có cái đang viết là một thứ đê tiện hơn để an ủi.Ta ghét phải gây phiền nhiễu đến những ai lúc nào cũng lo bị làm phiền.Vì những chủ thể đó va đập với đời sống lịch sử nhiều nhất.