Tôi thường nghe: luật lệ được làm ra là để vi phạm và mọi người vẫn đang vi phạm luật đấy thôi.Một lần tôi thử yêu cầu các sinh viên cố gắng không phàn nàn về bất kỳ điều gì trong suốt hai mươi bốn giờ tới.Chưa bao giờ chúng ta ý thức nhiều về lợi ích của việc chăm sóc thân thể như hiện nay.Đó không phải là mục tiêu, đó là mong ước.Làm như thế thoạt đầu nghe có vẻ phấn chấn song khi không còn hô vang những lời khích lệ thì động lực ấy cũng không còn hiệu lực nữa.Hãy có cái nhìn lạc quan và luôn biết ơn cuộc sống.Khi hình dung hành động của chúng ta càng rõ ràng và càng thường xuyên bao nhiêu thì khả năng thực hiện càng nhiều bấy nhiêu.Vậy đến bây giờ, những lý do đó có còn ảnh hưởng và chi phối cách cư xử của chúng ta hay không? Có thể chúng ta sẽ được thưởng những món quà nho nhỏ khi làm một điều tốt cho dù đó có phải là trong mùa Giáng sinh hay không; chúng ta có thể sẽ bị phạt khi làm điều xấu, và cũng có rất nhiều chuẩn mực khác nhắc nhở chúng ta có nhiệm vụ phải sống tốt.Chính vì vậy, chúng ta có khuynh hướng trở nên như những gì người khác nói về chúng ta.Nó cho thấy chúng ta quan tâm đến người khác đến mức nào.
