Dù nó có thể đem lại một câu chuyện về sự ngộ nhận thiên tài.Tôi muốn gặp ông cụ.Sự tranh luận lấy cơ sở phân định thắng thua là tuổi tác và thứ bậc.Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ.Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công.Cuộc đấu tranh mà một bên là những người ban phát, phán xét.Không biết thì khó trách.Cho đến bây giờ vẫn thế, họ vẫn luôn chứng kiến tôi nằm ườn, viết lách, gõ, và đi đá bóng.Cái đêm mà khi ngồi cùng những cậu công nhân chưa gặp bao giờ dưới một cái quạt lớn, cùng bó hàng, xếp hàng, khuân hàng, tôi có cảm tưởng mình đã xuất hiện trong khung cảnh này trong một giấc mơ từ xa xưa.
