Rồi, mẹ cứ đi ngủ đi.Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to.Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra.Họ muốn và ép tôi sống theo cách của họ.Dùng hay không dùng thì có sao.Họ hú hí thế nào? Cá tôm hoan lạc ra sao? Như vầy… Như vầy… Rốt cuộc cũng nhàm.Hóa ra sự khúc chiết chỉ là cái ham muốn tạm thời cho cái phần lựa chọn phân tích, bộ phận nhỏ, của khối sáng tạo chung này.Thoát khỏi trước khi họ chết.Bởi ngay khi thức dậy thì bạn đã quên ít nhiều.Vì sự mệt mỏi vì những nỗi lo của họ.
