Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về.Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.Chỉ thay đổi một chút thôi, dù là thay đổi cho đời ta sung sướng hơn, ta cũng thấy khó chịu, bất tiện.Nhưng nếu không thể thu xếp sao cho số vốn 24 giờ một ngày đủ chi phí về thời giờ thì đời ta nhất định phải lúng túng.Và trong khoảng thời gian đã định trước, bạn chỉ nghiên cứu về vấn đề đã chọn đó thôi.Bạn không nhất định phải chuyên tâm vào nghệ thuật hoặc văn chương mới sống được một cách đầy đủ.Bạn sẽ thấy kết quả.Bạn xanh xao và mệt nhọc.Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.