“Dường như Steve không có câu trả lời rõ ràng,” sau này Amelio kể lại.“Đó là giây phút đáng tự hào nhất tại Apple.Và ông có xu hướng đẩy cảm xúc tới cực độ, dễ dàng nhận ra bởi những cuộc vật lộn kéo dài của sự giận dữ và nỗi tuyệt vọng, điều đó lại càng khiến ông ăn mất ngon.Điều này đòi hỏi một khoản bù đắp đối với thu nhập hiện tại.” Nhưng cho đến tháng Bảy năm 2011, căn bệnh ung thư đã di căn tới tủy của Jobs và những bộ phận khác trong cơ thể, và các bác sĩ đã gặp khó khăn trong việc tìm ra loại thuốc đặc chủng có thể đẩy lui sự di căn này.“Sau tất cả những gì họ đã trải qua, phần lớn đều vui mừng khi được buông tha,” Woolard nhớ lại.Một hôm, các vị khách đến ăn bữa tối của mẹ cô đã rất ngạc nhiên khi Steve Jobs - một người “bỗng nhiên nổi tiếng” - đã xuất hiện ở cửa mang theo một chiếc Macintosh còn nguyên trong hộp và vào phòng ngủ của Egan để lắp đặt.Tất nhiên là tôi đang đánh giá những gì họ làm và việc đó mới thật khó khăn làm sao.“Mỗi ngày đều có những thứ như vậy, có thể là cái cần gạt nên ở đây, hoặc màu của một cái nút, hay vấn đề về chiến lược giá cả.“Anh ấy lúc nào cũng như đang bị hối thúc với những gì anh ấy muốn hoàn thành,” Egan kể lại.