Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình.Nhưng ta đang có những trạng thái bệnh.Ông anh cũng vuốt vuốt vuốt.Lúc đó, không giữ được những cơn đau tổng thể bung ra đòi chào ngày mới và lưu luyến ngày cũ.Tôi biết, nhiều tâm hồn, như bắt đầu tôi, đã chết.Có những chi tiết của giấc mơ mà bạn hiểu, chúng phản ánh đúng thực tế, nhưng không nhiều.Cái khoảng an toàn mà người ta không còn tôn trọng nhau chính vì những giới hạn nhận thức đó.Nếu quên, anh sẽ không bao giờ thèm viết cho họ nữa…Tất nhiên, cuộc sống đưa đẩy sẽ không cho con người nhiều cơ hội để độc lập làm những việc thấy cần thiết và bổ ích thay cho những sắp đặt nhàm chán, vô nghĩa.Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.
