Thiên-tài cũng không được hưởng thêm, dù chỉ là một giờ mỗi ngày.Mà thiếu năng lực ấy - nghĩa là thiếu năng lực ra lệnh cho óc làm việc rồi bắt nó tuân lệnh - thì sống không ra sống.Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được.Suy nghĩ về lẽ nhân quả, người ta sẽ mất vẻ mặt vô lý, không thấy bực mình hay đau khổ khi gặp nghịch cảnh, người ta sẽ thấy nỗi khổ ở đời giảm đi mà niềm vui thì tăng lên.Bạn bảo ngày của bạn đầy công việc rồi, đầy đến tràn trề ra ư? Bạn bỏ ra một ngày đến mấy giờ để lo vần đề cơm áo? Bảy giờ, phải không? Và mấy giờ để ngủ? Bảy giờ nữa ư? Tôi xin tính thêm hai giờ nữa cho rộng rãi.Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.Phải học tập một cái gì đó lâu dài.Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa.Nó chỉ cần thay đổi công việc, chứ không cần nghĩ, trừ những lúc ngủ.Đọc hết chương trước, chắc bạn thấy vui vẻ hy vọng và tự nhủ: "Anh chàng này sẽ chỉ cho mình một cách dễ dàng và không mệt nhọc để làm những việc mình muốn làm từ lâu nay mà không được".