Lúc đó bạn đang gập bàn.Họ luôn cảm thấy ai đi khác con đường của họ là có vấn đề.Tôi tống vào thùng rác.Trên tầng, tôi nằm giường đọc một câu chuyện không vui.Bên tai loáng thoáng những điệp khúc trong bài hát làm người của bác.Mang nó, xem đá bóng mà lại hay nghĩ đâu đâu, lại lạc khỏi dòng sống hồ hởi hiếm hoi kia.Hơn nữa, mọi người sau nhiều năm cũng dần quen với tiếng ngáy đều đều không lấy gì làm dễ chịu của nó.Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên.Tôi nói: Con mèo ở trên này rồi.Cháu bảo: Cháu chỉ so sánh chuyện râu thôi cơ mà.
