Dù vợ con hắn vẫn cười dịu dàng trước bát canh rau muống đỏ quạch.Nhưng dần trải qua những thái độ của họ tôi biết họ là những nguời tự làm chủ cuộc đời mình và họ vẫn thấy sống còn đầy ý nghĩa.Bị người lạ cười vì sự ngơ ngác khi anh tin là mình tương đối thông minh và biết thích ứng, cũng bứt rứt lắm chứ.Thế mà vẫn hồn nhiên phó mặc đời mình cho những âm mưu.Cho đến bây giờ vẫn thế, họ vẫn luôn chứng kiến tôi nằm ườn, viết lách, gõ, và đi đá bóng.Ba năm đè nén nó rồi mà mình không nhớ ra mặt nó.Hơn nữa, họ không thông minh đến thế đâu.Khán giả sôi động phết.Tất nhiên là bạn ác theo cách mà pháp luật không sờ gáy hoặc đủ tài để khi pháp luật sờ gáy, ông chủ chó nào đó đến hót bạn ra.Dễ thôi con ạ, con viết lại xem nào…