Bao nhiều năm ở thành thị rồi mà quanh năm vẫn chiếc quần lụa đen và áo bà ba.Lại tắm qua rồi vào phòng xông hơi ướt.Họ đã hy sinh, điều đó đem lại lòng biết ơn.Tôi và thằng em lại về.Bạn vói tay tắt chuông báo thức và nằm chờ có thể ngủ tiếp.Người ngoài chỉ tin, thờ ơ hoặc chế giễu.Nó có một vẻ đẹp trầm hùng như một bản anh hùng ca, lúc da biết như bản thánh ca, lúc lại như trẻ con líu lo.Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.Và bác gái có nhiều thời gian rảnh để soi bạn hơn.Hôm thì thằng em hoặc ông cậu nhấc máy.
