Người ta bắt đầu gọi điện lên đài, nhưng họ không nhận được một câu trả lời nào cả.Khi Thế vận hội mùa đông năm 1994 đang diễn ra, đi đâu người ta cũng xôn xao bàn tán về cặp vận động viên Tonya Harding-Nancy Kerrigan.Nếu không, người ta sẽ không có ấn tượng gì sau khi trò chuyện với bạn và sự hiện diện của bạn hoàn toàn mờ nhạt.Nói như thế thì chẳng khác nào nện búa tạ vào bàn tròn đàm phán, như muốn triệt hạ đối phương vậy.Tại sao thế? Có ai đó vừa bước chân vô ngành cảnh sát, ồ, dĩ nhiên là tôi sẽ hỏi tại sao ngay…Nhưng vào buổi tối đến chương trình của tôi thì Jim lại xỉn quắc cần câu.Chẳng phải đã có câu châm ngôn: Run như nói chuyện với người lạ đó sao? Chúng ta đều là người trần mắt thịt cả.Nhưng trong chương trình trò chuyện này thì anh cảm thấy rất tự nhiên và thoải mái.Thật ra tối hôm ấy khách mời của tôi là Bill Hartack, một vận động viên đua ngựa.Thầy làm thế tức là tiêu chúng em rồi.