- Kobbi, anh đã làm cho tôi thật ngạc nhiên về sự am hiểu của anh đấy!- Bansir vui mừng.- Vâng! Con muốn lắm chứ, nhưng con không thể rời khỏi chỗ này được.Vì vậy, bây giờ tôi cảm thấy hết sức hoang mang.Vào xế chiều, mọi người bắt đầu đói bụng nên mua rất nhiều.Do vậy, ông bắt đầu đi ra phía ngoài thành để mời những tên cai quản nô lệ mua bánh.Bỗng một kế hoạch vụt hiện ra trong suy nghĩ của ông.Anh ta bàn với con là cùng nhau hùn vốn để mua cửa hàng đó.Họ vẫn nghèo đói, vất vả và lam lũ, có khi suốt cả cuộc đời vẫn không thoát khỏi cuộc sống cơ cực đó.Cuộc sống như thế không thể gọi là thoải mái và hạnh phúc được.Tất cả mọi người im lặng, không ai trả lời được câu hỏi của Arkad.