Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra.- Xin ông bớt mỉa mai cho.Mi thì làm sao điên hoặc chết được.Bạn đo lường, phân tích cảm xúc của mình.Ở đây chắc có một vài sự đánh tráo khái niệm hoặc phi lôgic do hiểu biết ít.Chứ không phải như thời của tôi bây giờ.Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng…- Tôi biết ông sợ làm tổn thương đến vợ ông.Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.
