Tôi lên gác và nẩy ra cái ý định xé.Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất.Tôi nghĩ đến Tần Thủy Hoàng đốt sách.Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ.Vừa phải khao khát một ngày họ cũng phá bỏ chúng để chung sống trong một tầm nhận thức khách quan và lành mạnh hơn.Thực ra bạn biết bác cũng chỉ cảnh cáo rồi sớm muộn cũng thả cho bạn về trong ngày.Đều muốn mở mang, muốn tìm đến cái chân-thiện-mỹ hiểu theo nghĩa khoáng đạt.Mặc kệ? Mặc kệ làm sao được! Phải đi trình báo.Nhưng có lúc bạn phải chọn lựa nghiêm túc và khắc nghiệt.Có một thứ bất biến, đó là tất cả.
