Tự an ủi anh mới bước vào đời không ăn thua.Con sông trước mặt thật xanh và êm.Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa.Chỉ có như vậy mới có thể vừa giữ được mình và vừa không giữ nó bằng cách trốn chạy đến nơi khác tử tế hơn.Nhưng bạn vừa tập thể dục vừa lo quên béng mất chúng.Đơn giản là vì nếu chúng vô nghĩa, chúng sẽ không được tiếp nạp và tôi nên từ bỏ.Hôm nay nó lại đến báo với bác là cháu không đi học cả buổi.Nhu cầu thẳm sâu đối với văn học trong mỗi con người vẫn luôn là một nguồn mỏ lớn chưa được khai thác, chưa có nhiều cách khai thác.Tôi cúi đầu, mở cuốn anbum trên bàn, lật đi lật lại.Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi.
